Câu chuyện về thầy Phục và những đứa trẻ nơi đảo xa đã làm rung động hàng ngàn người tại lễ trao giải WeChoice Awards năm 2016. Và thầy Trần Bình Phục cũng trở thành một trong năm đại sứ của WeChoice lan tỏa thông điệp "Cánh buồm cảm hứng".
"Ở đây, con người ta đói ăn, đói mặc không phải là điều ghê gớm, mà theo tôi, đói tri thức mới là sự ghê gớm nhất" - Đây là những chia sẻ của Thượng úy Trần Bình Phục về đảo Hòn Chuối - nơi anh đã gắn bó hơn chục năm. Nơi đây có 54 hộ dân đều là hộ nghèo với cuộc sống bấp bênh chỉ dựa vào những con cá con mực câu được qua ngày qua tháng. Thậm chí có gia đình 3 đời không biết chữ.
Chính vì lẽ đó, thầy Phục cùng đồng đội quyết dựng một lớp học tình thương dạy chữ cho lũ trẻ.
Không chỉ đến từng nhà thuyết phục phụ huynh cho con đi học. Mỗi ngày, thầy trò gành đón nhau bước qua 303 bậc thang để đến với một nơi dựng tạm bằng mấy thanh gỗ, vài miếng tôn cũ.
Thầy Phục nhớ lại: "Nếu lớp sập xuống đè tôi chết thì không sao, nhưng mà mấy đứa nhỏ mình đâu quản lý hết nổi. Tôi cứ nơm nớp lo sợ, tìm mọi cách xây cho tụi nhỏ một ngôi trường". Thế rồi, một ngôi trường mới được xây lên giữa hòn đảo nhỏ tựa ngôi nhà ấm áp cho cả thầy và trò.
Để gắn bó với các em, chỉ 2 chữ thôi “TÌNH THƯƠNG”. Nhìn lũ nhỏ đen nhẻm, anh lại nhớ đến con mình, rồi chẳng nỡ lòng nào để chúng thất học. Khó đến mấy anh cũng quyết đi từng nhà. Cố gắng thuyết phục người dân để các em được học lấy con chữ.
Lớp học của thầy Phục có một cô bé tên Đậu Yến Nhi. Em bị nhiễm chất độc da cam. Lúc đầu mới sinh ra, em rất xinh xắn, nhưng dần dần cơ thể bị biến dạng. Nhi không làm chủ được hành vi của mình nữa, ngồi đâu thì xé quần áo đến đó, cũng không biết mình là ai.
Người mẹ đã tính đem bé lên thành phố Hồ Chí Minh giao vào làng trẻ. Khi đó, anh trai của bé cương quyết không cho.
Vô tình một lần đi địa bàn thầy Phục có gặp gia đình bé Nhi, thầy mở lời: "Thôi chị cho cháu nó theo tôi học. Tôi tin là sẽ dạy cháu nó bớt "khùng" đi".
Ngày đầu dạy bé Nhi, thầy Phục vất vả vô cùng. Dạy cho các bạn bình thường đã khó rồi, giờ chuyển qua dạy bé khuyết tật lại càng khó hơn. Thầy vẫn kiên trì ngày này qua ngày kia, dạy cho bé hiểu biết cả về nhân cách lẫn lễ nghĩa với mọi người.
"Tôi thấy em có sự tiến bộ và từ đó tới bây giờ Nhi đã học được hết lớp 3, em biết đọc biết viết. Mọi người đều không tin rằng là tôi có thể dạy được cho em. Em không còn như trước nữa, em làm chủ hành vi.
Khi các bạn đặt chân lên đảo Hòn Chuối bắt gặp một cô bé có bộ dạng mắc hội chứng Down, các bạn nhìn là biết ngay, chính cô bé là người đầu tiên khoanh tay chào các bạn mặc dù người đó bé chưa bao giờ tiếp xúc.
Thầy giáo Trần Bình Phục chia sẻ: "Để đến khi buộc phải rời đảo, tôi cảm thấy an tâm hơn sau ngần ấy nỗ lực gieo con chữ nơi đảo xa! Niềm hạnh phúc nhất, chính là được làm thầy của lũ trẻ"